Người vác tù và
Sáng đó, ông Phán ra nhà tôi. Thấy ông, tôi chào và đánh mắt sang bố mẹ. Mẹ xua tay, bố lắc đầu. Tôi thừa hiểu là, cứ kệ ông, nói chuyện gì cũng kệ ông. Tuần ba, bốn lần ông ra nhà tôi. Từ lúc ngồi xuống đến lúc đứng lên về, ông chỉ nói đúng một chuyện, xoay quanh một chuyện.